Sách Thông Thiên Học: Thể Xác (Con Người Và Các Thể) – Bạch Liên, Annie Besant

199,000

Thể Xác (Xác Thân)

Tác giả: Bạch Liên

Phụ thêm: Con Người Và Các Thể (Man And His Bodies) – Annie Besant

Mô tả

Thể Xác (Xác Thân)
Thể Xác (Xác Thân)

Cái nguyên nhân sâu xa của những cuộc xâu xé dưới phàm trần nầy, lớn, từ chiến tranh giặc giả chiếm đoạt đất đai, thành phố, cho đến nhỏ, như sự bốc lột lẫn nhau, từ xu từ cắc, có phải là tánh Ỉch-kỷ không?. Mà tại sao con người có tánh Ỉch kỷ như thế?. Có phải là tại con người tự chưa biết mình là ai, xuống cõi Trần làm chi chăng?. Mình tự biết mình, đó là một việc hết sức khó làm, nhưng mà làm được nếu con người bền chí và biết phương pháp. Ta biết xác thân ta mạnh hay yếu, Ta biết ý Ta muốn cái chi, Ta biết trí Ta tưởng việc nào, như thế Ta đã biết Ta chưa?—Chưa vậy! Ta chỉ biết những lớp vỏ ở ngoài, chúng nó thường vấy bợn nhơ đó thôi. Thiệt Ta là Chơn -Thần, Ta khác mấy lớp áo đó nhiều lắm.  Từ ngàn xưa, đã có những vị tự biết mình và đã thoát khỏi vòng sanh tử dưới Phàm gian.  Mấy vị ấy, đời gọi là Tiên, là Phật. Các Ngài không còn học- hỏi cái chi trên dãy địa cầu nầy nữa.  Các Ngài đã đi tới mục đích của Đức Thượng-Đế đã định sẳn cho Vũ Trụ nầy, trước ngày giờ và trước chúng bạn.  Như các Ngài, mới có thể nói tiếng chót của Khoa -Học.  Các Ngài lập ra các Tôn- giáo đặng chỉ lại người đời những phương pháp mà các Ngài đã thật hành và nhờ đó mà đi tới bực hoàn toàn sáng-suốt.  Mấy lời châu ngọc ấy, có thể ví như các thứ quảng cáo đem dán tại ngả ba đường cái.  Các hành khách đi qua dừng bước lại xem coi.  Ai nấy đều khen: “Hay lắm! Trúng lắm!”. Song rồi bỏ đi luôn, không còn quan tâm đến nữa.  Trong mười muôn người, họa may có một hai người biết tự tỉnh mà thôi. Như thế bảo sao trước mặt ta suốt đời còn thấy mãi những sự đau khổ, những sự bực tức, những sự thất vọng, những sự buồn tủi, những sự bất công, những sự thất đức.  Muốn trừ tuyệt một bịnh nào thì phải trị ngay tận gốc bịnh đó; nếu lo chữa những chứng của bịnh sanh ra thì chỉ chữa cái ngọn, bịnh nhơn bớt đau khổ trong một lúc chớ chưa thật hẳn lành mạnh.  Chỉ nên muốn trừ tuyệt tánh Ích kỷ thì phải vén màng vô-minh, nghĩa là phải học hỏi cho biết Cội-Rể của mình và Bổn-Phận mình sanh ra cõi Trần phải làm những việc chi?

     Các bạn biết rõ mấy đều nầy sau khi đọc hết bộ “Con người là ai? Xuống cõi Trần làm chi?” của tôi soạn ra.  Nó gồm bảy cuốn : 1-XÁC THÂN ,  2-PHÁCH,  3-VÍA,   4-TRÍ,  5- CON NGƯỜI THÁC RỒI VỀ ĐÂU?,  6– LUÂN-HỒI, 7- NHÂN-QUẢ

      Nó giải rành rẽ, nhưng tóm tắt, những lời của các vị Giáo- chủ dạy về sự liên-quan giữa Võ-trụ và Nhân-Sanh.  Những đều nào khó-khăn cho những người mới tìm hiểu chơn lý thì tôi không đem vô, xin hẹn sau sẽ thêm .  Hiện giờ nó vừa đủ cho ai là người mộ đạo và muốn tu thân đặng tiến hóa mau trên con đường giải-thoát.  Nhưng xin các bạn nhớ kỹ đều nầy.

     Chơn lý duy nhất, nó tuyệt đối.  Song, một khi Võ Trụ sanh hóa rồi, nó trở nên tuyệt-đối và tương đối một lượt.  Tuyệt đối, vì chơn lý bao giờ cũng là chơn lý còn tương đối là con người hiểu chơn lý một cách khác nhau bởi chung sự tiến hóa không đồng bực.  Xét kỹ, ai ai cũng có lý, mà lý cao hay lý thấp là do sự học hỏi và sự kinh-nghiệm nhiều hay ít, đầy đủ hay khiếm khuyết.

      Có lẽ trong bộ sách của tôi có nhiều đoạn không giống với những sách của các bạn đã đọc và cũng giải chung một vấn đề với tôi. Thấu mấy lẽ trên đây tưởng các bạn cũng không lấy làm lạ về đều đó rồi.

     Người học đạo bao giờ cũng trọng “Quyền Tự-Do Tín ngưởng” của kẻ khác.

     Miễn là các bạn sau khi học đạo rồi suy xét lại cuộc đời cho kỹ-lưỡng thì các bạn biết “Đạo ở trong Đời mà Đời cũng ở trong Đạo”.  Muốn tìm đạo, không có chi hay và mau hơn là tìm ngay trong mình mình.  Tìm Đạo ở ngoài e cho mất ngày giờ và lầm đường lạc nẻo.  Kinh sách bất quá là chỉ đường cho mình đi.  Không đi thì không bao giờ tới, nói mà không hành thì không bao giờ Đắc quả. Không đợi phải lên non cao động cả, lánh tục tầm Tiên, hay tụng kinh gỏ mõ, thọ phái, qui y.  Chỉ cần ba điều sau nầy:

     1*Kiểm soát tư-tưởng một cách gắt-gao.

     2* Giử-gìn hạnh-kiểm thật tốt.

     3* Mở rộng lòng nhân và giúc ích cho quần sanh không vì tư lợi.

     Được như vậy, lo chi không có người đắc-đạo tới chỉ-dẫn bước đường.

     Tôi nói những điều tôi đã học-hỏi và kinh-nghiệm hai mươi lăm năm nay.  Vẫn biết bao nhiêu đây đối với thời gian vô cùng, vô tận thì thấm tháp vào đâu, bất quá là một giọt nước trong biển cả.  Nhưng tôi nghỉ rằng: Chúng ta là những hành khách đi trong đêm tối, đường sá đầy những hầm-hố, gai chông, cực-kỳ nguy hiểm.  Mỗi người trong chúng ta nên sắm một cây đuốc, người đốt rồi mồi cho người chưa đốt, chẳng bao lâu ánh sáng dọi ra rực-rở, chúng ta nắm tay dìu-dắt nhau đi tới, khỏi sợ những tại nạn bất ngờ có thế xảy ra. Vì  ý nguyện đó cho nên tờ Niết-Bàn Tạp-Chí và bộ Con người là ai? mới ra đời.  Cầu xin ai nấy đều sớm giác ngộ, diệt sự chia rẽ “Ta” với “Người”, coi Bốn Bỉển là anh em một nhà, đồng mưu cầu hạnh phúc cho nhau không phân biệt sắc da, nòi giống, đảng phái, giai cấp đặng cho Cảnh Niết-Bàn hiện ra trước mặt trong một thời gian gần đây.

Châu-đốc ngày mồng bảy tháng hai năm Kỷ Sửu

nhằm mồng sáu tháng ba dương-lịch 1949

Bạch Liên

Đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Chỉ những khách hàng đã đăng nhập và mua sản phẩm này mới có thể đưa ra đánh giá.